Quốc mẫu băng hà, triều đình phát tang.
Triệu đế quả nhiên tuân thủ hứa ngôn, buông tha mẫu gia của tiên hậu. Có lẽ trong lòng vẫn còn lưu một tia lòng trắc ẩn, nên chẳng những không truy cứu, mà còn phái người đưa đến không ít vàng bạc cùng điền sản bồi thường cho bên nhà mẹ đẻ cố hoàng hậu.
Mẫu gia tiên hậu vốn không phải thế tộc hiển quý, bất quá chỉ là một dòng họ trung lưu, địa vị không cao trong triều. Dẫu lòng còn nghi hoặc vì cái chết của ái nữ, bọn họ cũng chỉ đành câm nín, ngoan ngoãn cụp đuôi, một chữ thừa cũng không dám buông.
Trong tẩm điện, Triệu đế nhẹ ôm Kiều quý cơ trong lòng, trước mặt hai người là một tấm giấy Tuyên Thành trải rộng, bên trên chi chít những dòng chữ rồng bay phượng múa.
“Những phong hào trẫm vì ái cơ chuẩn bị, nàng nhìn thử xem, có ưng ý hay chăng?”
Kiều Kiều nét mặt hớn hở, xoay người đặt một nụ hôn nhẹ lên má bệ hạ, ôn nhu cười nói:
“Chỉ cần là bệ hạ ban cho, thần thiếp đều thích cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play