Có lẽ là bởi trong lòng thật sự đã có người để yêu, Kiều Kiều rốt cuộc không thể chịu nổi hai hồ yêu là Cố Tô Vũ và Cố Tô Tuyết tiếp tục chạm vào thân thể mình. Dù hai kẻ kia có hóa về nguyên hình, nàng cũng tuyệt không lưu tình, chẳng để lại chút thương xót nào.
Hai người kia tuy luyến tiếc không nỡ làm nàng tổn thương, nhưng lửa giận trong lòng lại không nơi phát tiết, đành đem hết thảy oán khí trút lên thân Liễu Bình An.
Trong địa lao âm lãnh ẩm ướt, Liễu Bình An như chó chết nằm sõng soài trên mặt đất. Cố Tô Vũ đứng trên cao nhìn xuống, ánh mắt như lưỡi dao băng lạnh, Cố Tô Tuyết thì vẫn yên lặng đứng một bên, dung nhan không chút biểu cảm, khiến người ta đoán không ra tâm ý thực sự giấu dưới vẻ lãnh đạm ấy.
"Chỉ là một tên vô dụng." – Cố Tô Vũ ghen tức trong lòng, lại hung hăng giẫm mạnh lên đầu Liễu Bình An.
Hơi nước thối rữa tràn ngập trong không khí địa lao, mũi Liễu Bình An toàn ngửi thấy mùi mục ruỗng, tởm lợm đến mức muốn nôn. Nhưng hồ ly vốn không có nhân tính, cho dù hắn thoạt nhìn thảm hại thế nào, trong mắt Cố Tô Vũ và Cố Tô Tuyết cũng không gợn chút thương hại. Hai người kia như ác ma đùa giỡn nhân tâm, đến khi rời đi thì tứ chi của hắn đã bị phế sạch, mặt mũi nát đến nỗi lộ cả xương trắng. Nếu không kịp thời trị liệu, e rằng kết cục chỉ có thể là hủy dung vĩnh viễn.
“A ——” Liễu Bình An r*n rỉ trong đau đớn, lăn lộn trên mặt đất. Trong lòng hắn chỉ còn đầy rẫy hận thù, thù khắc cốt ghi tâm với hai hồ yêu kia.
Chính khi đó, vạt áo hắn bỗng lăn ra một viên châu sáng tròn mượt mà. Cảm giác quen thuộc từ đầu ngón tay truyền đến khiến hắn nhất thời ngây ngẩn. Nhưng lập tức, hắn liền cảm nhận được từ hạt châu ấy một dòng sinh khí cường đại, ấm áp mà mạnh mẽ. Không rõ vì cớ gì, hắn chỉ có một dự cảm mơ hồ rằng: viên châu này, có thể cứu được hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT