Đêm khuya, Vu Công Cẩn cuối cùng cũng xử lý xong đống công việc chất cao như núi. Anh ngồi trên giường, cổ họng khô khốc, giữa hai ngón tay kẹp một điếu xì gà. Nhưng lần này anh không đốt, chỉ thong thả xoay nhẹ, trầm mặc không biết đang suy nghĩ điều gì.
Trong phòng tắm, tiếng nước róc rách vẫn đang khe khẽ vang lên — Kiều Kiều đang tắm.
Chưa đầy nửa tiếng sau, Kiều Kiều bước ra với mái tóc còn ướt sũng. Cô mặc một chiếc váy ngủ dài đến bắp chân, kín đáo từ cổ đến chân, chỉ để lộ hai cánh tay trắng nõn mềm mại.
“Lại đây, để chú thổi tóc cho.” Vu Công Cẩn đặt điếu xì gà lên tủ đầu giường, lấy máy sấy ra khỏi ngăn kéo rồi vẫy tay gọi cô gái nhỏ.
Kiều Kiều bĩu môi, tay con con luồn qua vài lọn tóc còn nhỏ nước. Chiếc đai váy ngủ cũng đã ướt sũng theo.
Vu Công Cẩn thổi tóc rất nhẹ nhàng, khoảng cách giữa máy sấy và mái tóc luôn được giữ ở mức vừa phải — vừa đủ để không làm bỏng, cũng không quá xa để gió nguội lạnh. Kiều Kiều thấy dễ chịu, bất giác lim dim như sắp ngủ, dù tiếng máy sấy ong ong hơi nhức đầu. Bàn tay anh to, ấm và dịu dàng lùa qua tóc cô từng nhịp, khiến cô hoàn toàn thả lỏng.
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, từng chút một xử lý mái tóc rối bù. Tóc Kiều Kiều mềm, mượt và dày, một màu đen óng ánh như mực tàu, mượt đến mức như được nâng niu bằng cánh tay của nghệ thuật. Cô gái này, trời sinh đã là một đóa kiều diễm, từ người đến tóc đều khiến người ta không thể rời mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT