Ba mẹ không có nhà. Lâm Văn Hiên bất chợt cảm thấy hơi mỏi mệt, tạm thời cũng chẳng muốn truy cứu thêm chuyện Lâm Tố Hinh gây ra rắc rối. Dù sao, dự án đó Lâm thị đã âm thầm thu thập thông tin và chuẩn bị suốt nửa năm trời. Dù lần này Vu thị có chen ngang bất ngờ, cũng chưa chắc họ đã thua thiệt. Chung quy cũng chỉ là cạnh tranh thương trường, anh không sợ.
“Yên Nhiên, cũng muộn rồi, em nên nghỉ sớm một chút. Em đang học lớp 12, việc học rất căng, những chuyện lặt vặt ngoài lề cũng không cần bận tâm. Có vài người, cho dù em có lo cho họ thế nào, họ cũng không tự giác điều chỉnh lại bản thân, càng sẽ không cảm kích em.” Anh vừa dứt lời, ánh mắt lạnh nhạt liếc về phía Lâm Tố Hinh.
Lâm Tố Hinh bị nhìn đến ngẩn ra, mất một lúc mới hiểu chuyện gì đang xảy ra… Thì ra là vậy! Khó trách Lâm Văn Hiên đột nhiên đến tận khách sạn tìm mình, cứ tưởng anh ta không còn chút tình cảm anh em nào, sao lại tự nhiên quan tâm đến hành tung của cô, đến mức bị bắt quả tang ngay tại trận. Bây giờ nghĩ lại, tất cả đều là do Lâm Yên Nhiên giở trò.
Lại là như vậy. Lúc nào cũng vậy.
Cô lúc nào cũng bị đem ra làm vật để so sánh với Lâm Yên Nhiên. Chỉ cần cô phạm một sai lầm, thì Lâm Yên Nhiên lại được nâng lên một bậc.
Nghĩ tới đây, Lâm Tố Hinh đầy oán hận liếc nhìn Lâm Yên Nhiên.
“Em hiểu rồi… nhưng mà…” – Lâm Yên Nhiên khẽ nhíu mày, như muốn nói lại thôi, ánh mắt đầy lo lắng liếc qua phía Lâm Tố Hinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT