“Cho nên… ngươi đang thương hại bọn chúng?” – Kiều Kiều đột nhiên bước sát lại gần, đôi mắt trong trẻo mà ngờ vực như sương mù đầu sông. Nàng đưa tay, khẽ đặt lên ngực Kiếm Nhất.
Kiếm Nhất không tránh.
“Vẫn giống như trước đây,” – nàng khẽ mỉm cười, mắt ngước lên, ngữ điệu nhẹ như gió thoảng – “tim có đập, nhưng vẫn lạnh.”
Ngươi từng là tâm phúc bên cạnh Trấn Nam Vương, là lưỡi đao sắc bén nhất dưới tay người ấy, nắm giữ toàn bộ ám vệ trong tay. Ngươi từng ra tay sát nhân diệt khẩu, diệt cả nhà người ta không biết bao lần. Ấy thế mà bây giờ lại đi thương xót mấy kẻ tham ô bại hoại kia? Dù có tội chưa đến mức phải lăng trì, thì chết đi cũng chẳng đáng tiếc.”
“Không phải vậy.” – Kiếm Nhất chau mày, biết lời vừa rồi của mình khiến nàng hiểu lầm. Hắn vội vàng nắm lấy tay nàng, đối diện ánh mắt nàng, nghiêm giọng nói – “Ta không có ý đó.”
“Vậy thì là ý gì?” – Kiều Kiều nhướng mày, ánh mắt như chứa lửa, ngữ điệu đầy châm chọc.
“Ta chỉ là… lo cho nàng.” – Kiếm Nhất đáp, giọng nói trầm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play