“Vương phi, sao chúng ta lại phải đến nơi này? Lúc này đi dâng hương, liệu Thế tử có sinh lòng nghi ngờ chăng?”
Thị Hương cau mày, thấp giọng hỏi Tần Vũ Sanh, ánh mắt hiện rõ vẻ lo lắng.
Tần Vũ Sanh sắc mặt cũng khó coi: “Ngươi tưởng ta nguyện ý à? Còn không phải vì phụ thân…”
Nàng chau mày, khẽ nhắm mắt, giọng buồn bực: “Thôi, vì Tần gia, ta không nên nghi ngờ phụ thân.”
Tâm tình nàng sa sút, khiến cả đám nha hoàn theo hầu cũng không dám thở mạnh. Thị Hương thấy vậy liền im lặng, không dám hỏi thêm lời nào.
Lẽ ra Vương phi ra ngoài dâng hương, cần phải có người thu xếp, dọn sạch đường đi từ sớm. Nhưng lần này nàng đột ngột muốn đến, không ai kịp chuẩn bị, nên đành phải cùng dân chúng tam giáo cửu lưu chen chúc trước điện Phật, cùng nhau quỳ lạy.
Thị Hương vốn là đại nha hoàn được Vương phi tín nhiệm nhất, từ nhỏ đã được dạy dỗ kỹ lưỡng, khí chất còn hơn cả một số tiểu thư nhà quan. Gặp phải cảnh chen chúc, ngột ngạt như thế này, chẳng riêng gì Tần Vũ Sanh, ngay cả nàng cũng thấy khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play