Nhìn theo bóng lưng có phần chật vật của hắn rời đi, Bội Quân vẫn ung dung bưng bát thuốc còn vương hơi ấm, lặng lẽ nghiêng tay đổ vào chậu hoa bên cạnh, sắc mặt không gợn chút biến hóa.
【Vãn Vãn, hiện tại hắn đã có chút động tâm nhưng bản thân còn chưa tự biết. Hệ thống đo lường cho thấy tính tình hắn không dễ phản bội ngươi, nhưng dù vậy, hệ thống cũng chẳng thể đảm bảo tuyệt đối. Ngươi vẫn nên cẩn trọng thì hơn.】
Nàng không đáp lời, chỉ khẽ nheo mắt trầm ngâm, thầm cân nhắc trong lòng: Người này, rốt cuộc còn có thể lợi dụng được bao nhiêu phần...
Tập Thu tiến lại gần, đem chậu hoa thấm mùi dược đặt nơi mép giường, để gió nhẹ phất qua, dần cuốn đi mùi thuốc phảng phất trong không khí.
“Tiểu chủ, vị Ôn thái y kia... thật có thể tín nhiệm được sao?”
“Nô tỳ trong lòng vẫn thấy thấp thỏm. Dẫu gì cũng không thân quen gì mấy, hay là... để lão gia nghĩ cách đưa người mình tin cậy tiến cung...”
Bội Quân liếc mắt nhìn dáng vẻ lo lắng quá độ của nàng, rồi lại lười biếng nằm nghiêng trên giường, giọng ngang ngược lạnh lùng, mang theo vài phần ngạo khí:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT