Hắn đoán không sai, Cao Hi Nguyệt quả thật đang đứng nơi điện sau, chỗ tuyết đọng phủ trắng như ngọc, “vừa khéo gặp được” Hòa Thân vương.
Đêm tối buông mỏng, gió nhẹ lướt qua rèm mi, nàng hơi nheo mắt, trong tầm nhìn là ánh mắt đề phòng mà Mạt Tâm âm thầm đặt lên người Hòa Thân vương, Cao Hi Nguyệt khẽ nâng giọng hỏi, nhẹ bẫng song không mất ý trào phúng:
“Điện hạ thật có nhã hứng.”
Hoằng Trú khoanh tay đứng dưới hiên, ngước mắt bình thản nhìn nàng, chỉ thấy người nọ tựa hồ như tiên trong tranh, bóng trăng soi gương, không nhiễm bụi trần.
Hắn cong môi cười, vẫn là bộ dáng nhàn nhã như thường ngày:
“Thần đệ khấu kiến Hoàng tẩu, Hoàng tẩu vạn an.”
Cao Hi Nguyệt kiêu ngạo liếc hắn một cái, thần sắc lạnh nhạt không có bao nhiêu thân thiết:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play