Trong Trường Xuân cung, không khí đè nén đến cực điểm, toàn cung yên lặng như tờ, chỉ còn tiếng "bạch bạch" vang vọng bên tai — âm thanh ván gỗ đánh lên thân thể Tố Luyện.
Mùi máu tươi xộc thẳng vào mũi, lan tràn khắp bốn phía cung thất. Mà Tố Luyện đã bị nhét giẻ vào miệng, đến một tiếng kêu đau cũng chẳng thốt ra được. Sắc mặt nàng trắng bệch, mặt mũi vặn vẹo dữ tợn, xiêm y trên người đã bị máu nhuộm đỏ thẫm, từng vệt từng vệt lốm đốm.
Hoàng hậu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa thì ngã quỵ tại chỗ, may có cung nữ bên cạnh kịp thời đỡ lấy. Lòng ngực phập phồng kịch liệt, nàng quay đầu nhìn Tố Luyện – người đã không còn sinh khí – ánh mắt kinh hoảng không dám đối diện, đành nghiêng đi, rơi vào nét cười thoáng ẩn nơi khoé môi Tiến Trung.
Hoàng hậu run giọng mở miệng:
“Tiến Trung... ngươi... Hoàng thượng... Hoàng thượng người...”
Tiến Trung cúi người hành lễ, dáng vẻ ngoài cung kính chu toàn, song giọng nói lại mang vài phần bỡn cợt lười biếng, ý cười thoáng hiện.
“Nương nương, Hoàng thượng không có trách tội nương nương cùng Phú Sát phủ, cũng không ban chiếu trách phạt lục cung. Đó là đã niệm tình Tam công chúa cùng Nhị a ca đã khuất, lưu lại chút thể diện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT