Từ sau hôm thỉnh an trở về, Như Ý liền luôn ủ dột không vui, thường ngồi lặng lẽ nhìn bồn lục mai khô úa, ánh mắt xuất thần, như mang tâm sự sâu kín.
Nàng thỉnh thoảng lại nhắc đi nhắc lại một câu, đến mức Nhị Tâm đứng hầu bên cũng đã thuộc làu trong lòng. Nữ chủ ngày xưa thanh lệ cao quý, tinh khí thần mười phần, giờ đây lại tựa hồ như mất hết phong thái.
Ngay cả khi Hoàng hậu cùng Kim Đáp Ứng bị trách phạt, nàng cũng chẳng có lấy một tia phản ứng rõ rệt. Chỉ đến khi nghe tin cung quyền đã bị giao vào tay Hoàng Quý phi, nàng mới ngơ ngẩn thốt lên một câu như thì thầm trong mộng:
“Thật sự… là đem lòng yêu nàng ấy đến vậy sao…”
Nhị Tâm không dám tiếp lời, chỉ đành lặng lẽ đứng cạnh làm bạn.
Một hồi lâu sau, Như Ý mới khẽ buông một tiếng thở dài, chậm rãi khép mắt lại, giọng nói mỏng manh như gió lướt qua lá liễu:
“Dù thế nào… ta cũng muốn hỏi lại một lần. Muốn nghe chính miệng người ấy nói… Ta muốn cho bản thân một cơ hội cuối cùng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT