Dường như trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, tẩm điện rơi vào một mảnh tĩnh lặng. Hoàng hậu hô hấp có phần nặng nề, tâm tình dần dần chìm xuống, nhưng trên dung nhan vẫn là vẻ đoan trang hiền hậu, thần sắc nhu hòa, nhẹ giọng nói:
“Thôi, miễn lễ đi. Thân thể ngươi từ trước đến nay yếu nhược, mau ngồi xuống nghỉ ngơi cho đỡ mệt.”
Lời nàng nói ẩn hàm quan tâm, chẳng chút nhắc đến chuyện cũ giữa nàng và Nhàn phi, càng không nhắc tới oán hận năm xưa. Nàng muốn thăm dò, xem vòng tay kia rốt cuộc đã bị phát hiện hay chưa. Dù sao trong mắt nàng, Cao Hi Nguyệt vẫn là một nữ nhân đơn thuần vụng về, có tâm sự gì cũng khó giấu trên mặt.
Cao Hi Nguyệt hơi nhướng mày, không khách khí chút nào mà ngồi xuống ghế bên trái trên đầu, dung nhan khuynh thành vẫn mang theo ba phần khinh cuồng kiêu ngạo. Nhìn thấy thế, Hoàng hậu trái lại yên tâm đôi phần.
Dù sao hôm đó tại Hàm Phúc cung, Cao thị quả thực bệnh nặng nguy kịch, nàng cũng không hề dành cho đối phương lấy một phần thân tình, thậm chí còn lạnh nhạt tránh lui. Nay người kia đã lên như diều gặp gió, có chút khinh cuồng thì cũng là chuyện thường tình.
Nếu thật sự đã phát hiện bí mật vòng tay kia, với tính cách nóng nảy như pháo nổ của Cao Hi Nguyệt, sao có thể cứ vậy mà bỏ qua?
Làm Hoàng hậu, nàng không sợ phi tần dưới tay kiêu ngạo, chỉ sợ bọn họ có chỗ dựa để mượn gió bẻ măng. Mà hiện tại, Cao thị được Hoàng thượng nâng đỡ lên đến vị trí Hoàng quý phi, chẳng khác nào mối họa bên người, bởi Cao gia đã không còn là nhà mẹ đẻ bị ghẻ lạnh như xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play