Đêm khuya, gió lạnh heo may phảng phất thổi qua cửa điện, mang theo một tầng tịch liêu khó tả. Trong điện, Cao Hi Nguyệt ngủ mê mệt, sắc mặt tái nhợt như sáp nến. Ngoài điện, Hoằng Lịch chắp tay sau lưng đứng dưới mái hiên, ánh mắt trầm như vực sâu, thanh âm lạnh buốt:
“Lời ngươi nói, là thật sao?”
Tiến Trung khom người thi lễ, đầu cúi thấp đến gần sát mặt đất. Giọng hắn vốn mềm nhẹ, lúc này lại mang theo mấy phần kiên định, chậm rãi tâu:
“Hồi bẩm Hoàng thượng, trước đó ít lâu, nô tài thấy Tề Thái y khi bắt mạch cho nương nương, thần sắc hoảng hốt, tinh thần mỏi mệt, lộ rõ vẻ trốn tránh, nên cả gan âm thầm theo dõi thêm. Một ngày nọ, sau khi hạ trực, nô tài lặng lẽ theo gót về Thái Y Viện, vô tình thấy hắn cùng Phúc già cô cô của Từ Ninh cung, dường như đang mưu toan điều gì không thể để người ngoài biết…”
Tiến Trung dừng một chút, chỉ nghe thấy hơi thở trên cao ngày càng trầm nặng, hắn vội siết chặt tay áo, mồ hôi lạnh thấm ướt lòng bàn tay, tiếp tục nói nửa thật nửa giả:
“Nô tài không dám tiến quá gần, chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ: Cao thị, thuốc… đầu… về sau thì không rõ nữa…”
Sau một hồi trầm mặc nặng nề, Hoằng Lịch chỉ cảm thấy một luồng giận dữ xộc thẳng lên ngực, ánh mắt đỏ rực như sắp đốt cháy trời đêm. Hắn siết chặt hai tay, gân xanh nổi rõ, răng nghiến chặt đến phát đau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play