Sau một hồi được hắn nhẹ nhàng vỗ về an ủi, Hi Nguyệt mới rốt cuộc nức nở mà thu lại tiếng khóc, ngọc dung đào hoa đẫm lệ, đôi mắt long lanh nước ánh lên tia ủy khuất chưa nói thành lời, nhưng ngoài miệng lại chẳng chịu nể nang ai.
"Hừ, trong hậu cung này, ai chẳng biết Nhàn phi mới là người trong lòng Thánh thượng, là khách trong mộng của Người. Thiếp thân thì có thể so được với nàng ấy ư? Chỉ sợ là tự mình rước lấy nhục mà thôi!"
Nàng tựa như đóa hồng phai đến cực hạn, trong mềm mại mang theo sinh khí, nhưng ngoài lại quấn một tầng gai nhọn, chỉ cần chạm khẽ liền dễ khiến người đau.
Hoằng Lịch khẽ thất thần, đưa tay chạm nhẹ lên gương mặt hơi nghiêng của nàng, làn da mềm mịn mang theo chút lạnh ẩm, khiến lòng người rung động. Bị hắn khều nhẹ, nàng lập tức hậm hực trừng mắt, tựa hồ bất mãn vô cùng.
Bàn tay lớn của hắn ôm lấy vòng eo thon nhỏ tinh tế của nàng, thần sắc hắn khẽ ngẩn ngơ, đặc biệt là khi nàng nhắc tới Nhàn phi.
Tới lúc này hắn mới như tỉnh khỏi cơn mộng, chợt phát hiện bản thân đã lâu không còn nhớ đến Như Ý.
Nàng và hắn quen biết từ thuở thiếu thời, có thể nói là thanh mai trúc mã. Sau khi nhập phủ với thân phận Trắc Phúc tấn, lại càng được cưng chiều yêu thương. Cho đến ba năm trước, nàng vì bị vu hãm liên can đến mưu hại long tự mà bị đẩy vào lãnh cung. Khi ấy hắn từng canh cánh trong lòng, mãi mới có thể rửa sạch tội oan, đưa nàng trở về, ấy vậy mà từ đó đến nay đã hơn một tháng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT