Một người xưa nay quen được nuông chiều, phóng túng kiêu ngạo, nếu phải trải qua bao uất ức dày vò, rốt cuộc cũng sẽ học được thế nào là dè dặt, thế nào là nhún nhường để mà cầu toàn. Nghĩ đến cảnh ấy, Hoằng Lịch trong lòng thoáng ngột ngạt, lặng lẽ nâng cằm nữ tử trong lòng lên, nhìn thấy ánh mắt nàng mờ hơi nước, liền buông giọng thở dài:
“Trước cứ ở lại Dưỡng Tâm điện, yên ổn tĩnh dưỡng cho tốt. Chờ thân thể khá hơn, trẫm sẽ cho người sửa sang Vĩnh Thọ cung, khi ấy nàng liền dọn về đó.”
Nghe được lời hứa vừa ân cần vừa có chút xấu hổ kia, ánh mắt Cao Quý phi liền sáng bừng lên. Nàng vươn tay vụng về lau lệ vương nơi khóe mắt, đoạn ôm lấy cổ Hoàng thượng, giọng nói mềm mại mang theo niềm vui mừng rõ rệt:
“Thần thiếp nhớ rồi.”
“Hoàng thượng, người thật là vị phu quân tốt nhất trên đời…”
“Trẫm là gì?”
Hoằng Lịch hơi nheo mắt, nhìn nàng vừa làm nũng vừa đỏ mặt, bất giác nhướng mày, lại hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT