Giữ được mẫu thân cùng các vị huynh đệ, ở trước mặt Hoàng a mã có thể đường đường chính chính làm một vị thần tử, gió mát trăng thanh, là vị Bối lặc phong nhã tiêu sái, không còn là kẻ vội vội vàng vàng như kiếp trước, cũng không còn phải gánh chịu lời phán kia khiến hắn ám ảnh cả đời: “Tân giả kho tiện phụ chi tử”, “Nhu gian thành tánh”.
Từng việc từng việc, hắn đều đã làm được. Thật sự làm được rất nhiều, rất nhiều.
Thế nên, bởi những việc ấy, mà buông bỏ chấp niệm giày vò hắn suốt hai đời, có đáng hay chăng?
Có lẽ… là đáng.
Nhìn một đám huynh đệ đều tự mình đứng ra, trong đó còn có cả Dận Nhưng mà hắn trước nay vẫn luôn cho rằng là đối đầu, ngay cả Đại a ca Dận Thì cũng trầm mặc không nói, rốt cuộc cũng bước tới. Dù lòng có vài phần không vui, cũng vẫn hòa thuận cùng mọi người tỏ rõ ý nguyện.
Đến cả Nhị ca nghiêm khắc khắt khe kia cũng gật đầu tán thành, vậy Tiểu Cửu hẳn là hiểu chuyện chứ?
Nếu ngay cả Nhị ca còn thấy tốt, thì hắn… hắn cũng thấy tốt thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play