Dưới ánh trăng vằng vặc của đêm khuya, khi Khang Hi còn đang trong đại trướng xử lý chính vụ do khoái mã mang đến, Tư Phức nhân lúc rảnh rỗi liền đưa Thừa Vân ra ngoài dạo một vòng.
Quanh trướng trại, ánh lửa nơi nơi rực sáng. Trong không khí thoảng mùi đất ẩm mới của thảo nguyên, thanh mát như sương sớm đầu thu. Ngẩng đầu là có thể thấy vầng trăng tròn cao vút treo trên đỉnh đầu, sáng mà lạnh lẽo.
Tư Phức hít một hơi thật sâu, bước chân thong dong men theo rìa doanh trướng. Dưới ánh sáng chập chờn của bóng đêm, nét mặt nàng nhu hòa, dáng đi ung dung, thần thái tĩnh tại. Gương mặt thanh tú ấy giữa ánh tối mờ lại càng thêm phảng phất, như họa như mộng, khiến người nhìn không dám thở mạnh.
Chưa đi được bao xa, nơi khúc quanh, nàng liền chạm mặt Dận Chân đang đi tới. Gương mặt hắn không chút biểu cảm, ánh mắt nặng nề mà chăm chú nhìn nàng.
Tư Phức khựng lại đôi chút, không tránh đi cũng chẳng làm lơ, chỉ đứng tại chỗ, thản nhiên đáp lại ánh nhìn ấy. Trong mắt nàng không một chút hoài niệm, chẳng có tiếc thương, lại càng không có khổ đau. Chỉ là một mảnh bình lặng lạnh nhạt đến xa cách.
Dận Chân đã từng nghĩ nàng sẽ hận hắn, trách hắn, ghét bỏ hắn. Nhưng hắn chưa từng nghĩ nàng lại coi hắn… là không đáng để bận tâm.
Tất cả những thứ hắn để tâm, hắn bất cam, hắn khắc khoải, hắn không cam lòng buông bỏ — trong mắt nàng, hóa ra đều có cũng được, không có cũng không sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play