Trên đường hồi phủ, trong xe ngựa.
Tư Phức tựa hồ tâm tình không mấy phấn khởi, suốt dọc đường chỉ cúi thấp đầu, như mộng như tỉnh, thân hình nhỏ bé thu mình nơi góc xe, trông càng thêm yếu ớt mỏng manh.
Còn Dận Chân thì trên người nồng nặc mùi rượu, đầu óc choáng váng như bị khói sương bao phủ, căn bản không nhận ra sự khác thường nơi nàng, càng không nhận thấy đôi môi kia đỏ ướt quá mức mê người.
Trong yến tiệc hôm nay, chẳng hiểu cớ gì mà mấy người Lão Bát, Lão Cửu cứ thay phiên nhau mời rượu, dù tửu lượng không kém, hắn cũng đã có quá nửa men say.
Khi xe ngựa dừng lại trước cửa phủ Bối Lặc, Dận Chân chau chặt mày, day day thái dương. Hắn nghiêng đầu liếc nhìn Tư Phức ngồi cạnh, định nói điều gì đó, nhưng quay đầu một cái liền quên bẵng, đành xuống xe trước.
Dận Tự đến sớm hơn một bước, lúc này đang ung dung đứng trước cửa phủ, khoé môi vương nét cười trêu ghẹo:
— Tứ ca, uống nhiều lắm rồi phải không?
Bị hắn chuốc rượu cả đêm, giờ nghe thấy thanh âm kia, Dận Chân cũng có phần sợ hãi. Hắn cố gắng đứng thẳng lưng, lắc đầu phủ nhận:
— Không... không sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play