Trời hãy còn mờ sương, chưa kịp sáng hẳn.
Hoằng Lịch đã sớm tỉnh dậy từ trong giấc ngủ, còn  nghiêng đầu nhìn nữ tử nằm bên cạnh. Thần sắc hắn chợt nhu hòa hẳn xuống.
Không giống dáng vẻ tỉnh táo thường ngày, khi nàng như cự người ở ngàn dặm ngoài, lạnh lùng khó gần, giờ phút này lại thu liễm hết thảy mũi nhọn, chỉ còn lại nét dịu dàng mềm mại hiếm thấy.
Nhớ tới đêm qua dây dưa triền miên, vành tai Hoằng Lịch khẽ ửng đỏ. Trong lòng chỉ cảm thấy dư vị mãi chưa tan, liền khẽ rướn người lại gần, nhẹ hôn lên chóp mũi nàng, chạm vào rồi lập tức rời ra.
Rốt cuộc cũng phải cần mẫn vào triều, hắn đành nghe theo lời Vương Khâm thúc giục khẽ bên tai, miễn cưỡng rời giường, rồi rửa mặt, chải tóc, thay triều phục. Tâm tình nặng nề bước ra khỏi cửa Trạc Anh Các.
Vì sao trên đời lại có chuyện lâm triều chứ? Cái quy định lâm triều này quả thật là hành hạ con người!
Chờ khi trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Chư Anh mới lười nhác trở mình, ngập tràn thỏa mãn, tiếp tục cuộn chăn ngủ thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play