Dưỡng Tâm Điện.
Giờ ngọ đã qua, ánh dương qua cửa sổ khắc hoa tinh xảo nửa hé mở len lỏi vào điện, rọi xuống nền đá bóng loáng hai bóng người chập chờn. Lư hương trên bệ bốc khói mơ hồ, làn khói mỏng như tơ lặng lẽ bay lên, lan tỏa khắp nội điện, khiến không khí càng thêm yên ả, an tĩnh đến mức có thể nghe thấy từng nhịp hô hấp dồn dập như ẩn như hiện.
Kim Tỏa quỳ thẳng trước bệ rồng, dáng người nhỏ nhắn mảnh mai, toàn thân khẽ run, đầu cúi thấp, để lộ nơi cổ trắng ngần nõn nà, mái tóc cột gọn, không son không phấn, nhưng lại mang nét trong trẻo, thuần khiết tựa như trời sinh.
Cảm nhận được ánh nhìn sắc lạnh từ trên long ỷ truyền tới, nàng bất giác siết chặt hai tay, những ngón tay thon dài trắng bệch vì dùng sức quá độ, lòng bàn tay in hằn cả mạch máu xanh mờ.
“Hoàng thượng…” – cuối cùng, dường như nhẫn nhịn đến cực hạn, nàng ngẩng lên khuôn mặt thấm đẫm kinh hoảng, đôi mắt ngân ngấn nước, đuôi mắt phiếm hồng như hoa đào dầm mưa, chỉ một giọt lệ cũng đủ khiến dung nhan ấy càng thêm lay động lòng người.
“Cầu xin người tha cho tiểu thư. Nô tỳ nguyện khai hết. Tử Vi tiểu thư đích thực là nữ nhi ruột của người… là cốt nhục do Hạ thị tiểu thư năm xưa sinh ra a…”
Càn Long ngồi trên long ỷ, ánh mắt hẹp dài nheo lại, yên lặng quan sát. Dung mạo người ngồi cao vẫn như năm xưa, tuấn lãng phi phàm, nhưng lúc này thần sắc nhu hòa thường ngày đã tan biến, thay vào đó là vẻ thâm trầm khó dò, đôi mắt đen như mực phủ kín băng sương, khó phân hỉ nộ, càng khiến người đối diện nghẹt thở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT