Mấy năm qua, Hoa quý phi đối đãi nàng một mảnh chân tình, quả thật không thể bắt bẻ. Không chỉ xem nàng như tri kỷ gắn bó keo sơn, mà với hai hài tử của nàng, quý phi cũng coi như cốt nhục của chính mình, thương yêu dốc lòng, tựa như sinh ra từ chính bụng mình vậy.
Năm ấy chiến sự Tây Bắc đại thắng, Niên Canh Nghiêu khải hoàn hồi triều. Vốn đã là kẻ cao ngạo tự mãn, sau trận thắng ấy lại càng thêm cuồng ngông vô độ, lời nói hành động nhiều lần vượt khuôn phép, khiến thiên tử cũng bắt đầu sinh lòng nghi kỵ, dường như chẳng thể dung nổi hắn nữa.
Có lẽ vì những năm gần đây cùng Bội Quân sớm tối cận kề, tính tình Hoa quý phi đã trở nên nhu hòa, kín đáo hơn xưa. Lại cũng vì đoạn tình vô cớ dành cho Tứ a ca đã phai nhạt từ lâu, nay càng thêm tỉnh táo nhạy bén, liền nhìn ra sau lớp vinh hoa là hiểm họa chực chờ – e rằng cục diện nhà họ Niên phen này sắp có điềm tai họa.
Lần ấy, nhân dịp huynh muội họ Niên cùng nhau vào cung ôn chuyện, nàng liền khéo léo tỏ bày nỗi lo trong lòng. Bội Quân không rõ hai người họ rốt cuộc đã nói những gì, chỉ biết sau đó lại nổ ra xung đột — đúng hơn là Niên Canh Nghiêu bị chính muội mình tát mấy cái, mà lại không dám đánh trả.
Chuyện ấy chưa qua được mấy ngày, Niên Canh Nghiêu liền thu liễm hành vi nơi triều đình, tuy trong lòng vẫn còn đôi chút bất phục. Hắn cảm thấy muội mình quá nặng lời, chẳng khác nào làm tổn thương tình thâm huynh muội.
Tự hắn cũng biết, bản thân quả là có phần kiêu căng, nhưng tuyệt chẳng có tâm hiểm ác. Nếu xét theo công lao chinh chiến mà phân thưởng, thì dẫu có cưỡi trên đầu thiên tử hắn cũng thấy không oan!
Nhưng rồi hắn cũng dần tỉnh táo suy xét: công lao thì có thật, song trong thâm tâm vẫn là quá ngông cuồng, quá coi thường hoàng quyền...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT