Buổi lễ sắc phong hôm ấy, khung cảnh vừa trang nghiêm vừa long trọng. Quả Quận Vương thân vận triều phục chỉnh tề, dáng người cao lớn như tùng như bách, cung kính đứng yên một bên.
Chỉ là vành mũ rộng khẽ che nửa gương mặt căng thẳng, nhưng đôi mắt nâng lên lại không kìm được mà thoáng mông lung, ánh nhìn lặng lẽ rơi lên người nữ tử đang thân khoác phượng bào rực rỡ, dung nhan kiều diễm, rồi ngay sau đó lại miễn cưỡng dời đi.
Sự thay đổi trong hậu cung xảy đến như chớp giật. Hoàng hậu Ô Lạp Na Lạp thị vì tội lỗi chất chồng mà bị phế truất, chỉ chưa quá một tháng, Hoàng thượng liền hạ chỉ sắc phong Tuyên Hoàng Quý phi Phú Sát thị lên ngôi Hoàng hậu.
Hắn là Quận Vương, cũng là đệ đệ được Hoàng thượng tin tưởng yêu quý, bởi vậy nên mới được giao nhiệm vụ phụ trách vài phần nghi lễ sắc phong. Vì lòng sủng ái sâu đậm dành cho Tân hậu, Hoàng thượng còn đặc biệt hạ lệnh: phải cho nàng thể diện và vinh quang chưa từng có.
Có trọng trách trong tay, hắn cũng tiện đường danh chính ngôn thuận ra vào cung thêm vài lượt. Bất kể là lấy công làm cớ cho tư tình, hay là mượn cớ tư tình để hoàn thành việc công, hắn đều có thể đường hoàng mà nhìn thấy Tân hậu thêm đôi lần.
Có lẽ là hắn vốn dĩ đã lỗi nhịp, từ thuở ban đầu đã chẳng giữ được lòng trong ý sạch. Hắn—đại nghịch bất đạo mà sinh lòng vọng niệm với đương kim Hoàng hậu, kẻ vốn là hoàng tẩu của mình.
Trước kia, hắn từng say mê thi thư sơn thủy, tự nhận mình là phong lưu tiêu sái, không vướng bụi trần, nên vẫn chưa từng lập thê cưới thiếp, cũng chưa từng thật tâm ngưỡng mộ nữ tử nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play