Vĩnh Thọ cung nội.
Bội Quân từ cơn mê man dần tỉnh, trong lúc hoảng hốt mở mắt ra, liền thấy bên giường có một bóng dáng cao lớn, trầm mặc ngồi đó.
Thân ảnh kia quen thuộc đến lạ thường, chỉ một ánh nhìn thôi cũng khiến lòng nàng an ổn lạ kỳ.
Tựa như vô luận thời gian hay nơi chốn có đổi dời thế nào, chỉ cần nàng đưa mắt tìm kiếm, hắn vẫn sẽ luôn ở đó — bất biến.
Đôi mắt vẫn thường ngày thanh lãnh của hắn nay lại vương sắc đỏ, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào nàng. Ánh nước mông lung, tuy một lời chưa nói, nhưng lại như đang chất chứa muôn vàn tâm tư khôn tả.
Bội Quân nhẹ chớp mắt, trong lòng bỗng dâng lên nỗi hoang mang không tên. Nàng rụt rè khẽ gọi:
“...Dận Chân, ngươi… ngươi khóc ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT