Dẫu không thường xuyên nhập cung, cũng chẳng mấy khi can dự vào chính sự triều đình, nhưng gần đây Quả Quận vương cũng nghe phong thanh ít nhiều: rằng vị Tuyên Quý phi kia đích thực một mình xưng bá hậu cung, chiếm hết xuân sắc Tử Cấm Thành, khiến ân sủng của Hoàng thượng đều quy tụ cả về Vĩnh Thọ cung. Kỳ lạ là danh động cả lục cung mà chưa từng thấy qua dung nhan thật sự.
Mãi đến hôm nay vừa mới gặp mặt——hắn mới biết câu “Lạc Thần chi dung” mà Tào Thực từng thốt ra dưới bút mực, thật chẳng phải lời nói ngoa. Người này nhan sắc trong trẻo dịu dàng, ngọc cốt tiên tư, dung mạo mỹ lệ không chút tục khí, quả thực có ba phần thần vận trong thơ cổ, lại thêm bảy phần khí chất thoát tục, chân thật xứng danh Lạc Thần hiện thế.
Cũng khó trách hoàng huynh lại bỏ cũ yêu mới, độc sủng một người, bằng vào tư sắc này, thử hỏi trong thiên hạ, còn ai có thể so bì? Người yêu cái đẹp, vốn là bản tính tự nhiên của con người, đâu thể trách được.
Ngay cả bản thân hắn, cũng vì ánh mắt đầu tiên ấy mà trong lòng nổi lên kinh diễm, tâm thần lay động, huống gì là hoàng huynh?
Nghĩ đến đây, trong lòng lại nổi lên một tia mờ mịt khó gọi thành tên. Nhưng hắn cũng biết, bản thân mình chỉ có thể lặng lẽ cảm khái. Là vương thân quốc thích, lại là đệ của thiên tử, dù có tâm tưởng khác cũng không thể đường hoàng thể hiện ra ngoài.
Hắn vội đứng dậy, thu liễm tâm thần, nghiêm cẩn hành lễ, giơ tay chắp lại, hơi khom người, trầm giọng nói:
“Thỉnh an Tuyên Quý phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT