Nơi này còn nghèo hơn vùng nông thôn mà cô đến làm t*nh nguyện viên hồi kiếp trước.
Nhưng lại có một điểm không giống nhau chính là, mọi người khi đi đường đều ngẩng đầu ưỡn ngực.
Nhất là những công nhân mặc đồ lao động màu xanh biển, nói thái quá một chút thì chính là ánh mắt phát sáng!
Cố Tứ Diễn dừng xe đạp trước cửa hàng bách hóa nói: “Đi thôi.”
Khương Minh Tràm sửng sốt: “Không khóa xe đạp lại sao?”
Cho dù là vài chục năm sau, xe đạp đậu ở ven đường mà không khóa thì cũng rất dễ bị ăn trộm.
Huống chi là hiện tại, xe đạp đáng giá như thế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT