Khương Minh Mai nghẹn lời: “Em nói gì cơ!”
“Không phải vừa rồi chị nói biết hoàn cảnh nhà bọn họ sao, nhà bọn họ thật sự rất khó khăn, còn khó khăn hơn cả nhà chúng ta nữa, để lo sính lễ cưới em, nhà chồng em đã nhẵn túi cả rồi.”
“Không như nhà chị, một ngày ba bữa, hôm nào cũng có cơm trắng mà ăn, nhà em thì ngày nào cũng phải ăn cỏ dại, rau thừa, cũng rất khó khăn. Hơn nữa, em cảm thấy công việc phát thanh viên này là do các cán bộ đã thống nhất chọn ra được, nếu các vị cán bộ và đồng chí trong công xã đã bỏ ra nhiều tâm huyết cho kỳ thi này đến vậy, chứng minh vị trí phát thanh viên này vô cùng quan trọng. Mọi người đã bỏ ra nhiều công sức và tâm huyết đến như thế, mà em lại vì đồng cảm với hoàn cảnh của đồng chí Hà Hương Lan mà trao lại vị trí này cho đồng chí ấy, thì chẳng khác nào đi ngược lại mục tiêu của kỳ tuyển chọn này, cũng phụ công lao của mọi người. Vì vậy, đồng chí Hà Hương Lan này, nếu như đồng chí thực sự gặp khó khăn, thì có thể nghĩ những cách khác thử xem, ví dụ như nhờ người chị gái lương thiện này của tôi giúp đỡ chẳng hạn.”
Muốn trói buộc đạo đức cô sao?
Nằm mơ đi!
Không ngoài dự tính, Hà Hương Lan vừa nghe nhà Khương Minh Mai một ngày ba bữa đều có cơm trắng mà ăn, hai mắt lập tức sáng quắc như đèn pha ô tô.
Còn những câu nói tiếp theo của Khương Minh Trà, cô ta nghe mà váng hết cả đầu.
Nhưng dù sao cô ta cũng nghe được những chỗ mấu chốt, rằng vị trí này không nhường cô ta được, nhưng cô ta có thể nhờ vả Khương Minh Mai giúp đỡ.
Khương Minh Mai nhìn Khương Minh Trà cười tủm tỉm mà hận ứa gan.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT