Ngay trước khi chủ nhiệm Lâm sắm sửa rời đi, bà vội vàng cầm túi đồ tới, dúi vào lòng chủ nhiệm Lâm.
“Lãnh đạo, con bé nhà chúng tôi xin nhờ ông chiếu cố nhiều hơn. Ông tới thăm đã là phước đức lắm rồi, còn mang quà theo nữa, nhà chúng tôi cũng chẳng có thứ gì tốt cả, chỉ có vài món khô từ dưới quê mang lên đây cũng coi như dễ biếu, ông cứ mang về mà ăn, nhà tôi xin biếu ông!”
Mẹ Cố tuy rằng tùy tiện, nhưng lại cực kỳ có tài trong việc đối nhân xử thế.
Từ khi nãy thấy chủ nhiệm Lâm giúp mình bổ củi, bà đã biết ông ấy là kiểu người như thế nào.
Biếu quà sợ người ta không dám nhận, còn cố tình bảo là quà quê mang lên đây.
Đại đa số lãnh đạo ở thời này rất thích cách xã giao ấy.
Chủ nhiệm Lâm cũng thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT