Cố Tứ Diễn thấy cô vui vẻ như một đứa con nít như thế, đột nhiên ý thức được, thật ra có rất nhiều lúc cô cũng chỉ là một đứa bé.
Thích bất ngờ, thích quà tặng.
Cố Tứ Diễn yên lặng ghi nhớ việc này.
“Đúng rồi, em đi lấy ít đồ nữa.”
Vừa đi ra đến cửa, Khương Minh Trà đột nhiên nhớ đến hôm nay là mùng một, con cái đã đi làm phải lì xì cho cha mẹ ông bà.
Nếu không phải Cố Tứ Diễn lì xì cho cô, suýt chút nữa cô đã quên mất chuyện này rồi!
Cô nhanh chóng mở hộp sắt đựng tiền dành dụm của bọn họ ra, lấy sáu mươi sáu đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT