Đây là lần đầu tiên Cố Tứ Diễn cảm nhận được mạch não của phụ nữ bất bình thường tới mức nào.
Ngoài cảm giác kinh ngạc, anh còn không quên ghi nhớ cho thật kỹ, còn tự xin cho mình cơ hội lấy công chuộc tội: “Thì ra là như thế, anh còn tưởng em nói quần áo mà màu sắc, em thì có gì mà giống thùng chứ, em gầy như vậy, eo nhỏ, tay nhỏ, chân nhỏ, vẫn gầy y như trước khi mang thai con của chúng mình, anh nhìn mà còn thấy lo.”
Hai câu cuối cùng rõ ràng không còn được tự nhiên như hai câu trước.
Khương Minh Trà ngẩn ra một lúc lâu, sau đó đôi môi lại khẽ cong lên: “Gạt người!”
Cố Tứ Diễn: “Anh lừa em làm gì, lát nữa ăn nhiều một chút nhé.”
Thấy người này nghiêm túc thật, Khương Minh Trà vội vàng chuyển đề tài hòng dời đi sự chú ý của anh: “Đang nói chuyện chính với anh cơ mà, anh đừng nịnh nọt nữa.”
“Em từng này tuổi rồi, nghe mấy lời như thế cũng chẳng còn cảm giác gì nữa, nhưng nếu như về sau chúng ta sinh con gái, anh nhất định không được nói con gái chúng ta giống cây, giống chuột gì đó đâu nhé…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT