Sau khi trở về, Vu Hữu Lương mở cà mèn ra, cả nhà ba người đều trợn tròn mắt.
Cả một bát cơm!
Tuy rằng cơm không được đầy nhưng cũng làm một bát cơm rồi!
Còn có rất nhiều thịt ba chỉ!
Đản Đản lập tức chảy nước miếng, kích động chỉ vào thịt: “Thịt thịt!”
Tới bây giờ Tú Nhi chưa từng được ăn món ngon như vậy, cô cũng không dám ăn.
Bọn họ đã cho rồi, bản thân lại không ăn, vậy không phải là vừa lãng phí lương thực vừa lãng phí tâm ý người nhà họ Cố sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT