Mặc Thiên Thần cứ đờ đẫn nhìn theo, trong đầu toàn là hình bóng của Hạ Nhuyễn. Anh chưa từng ngày đêm mong nhớ ai như vậy. Khi nào thì mới có thể như Bùi Cẩn, thản nhiên ôm cô trước bao ánh mắt?
Khát vọng đó từ khi nào đã cắm rễ, bén mầm, giờ như muốn lớn thành cây cổ thụ che trời, chẳng thể xóa đi.
Hà Vân Châu nhìn anh sững người, trong lòng cũng thoáng xao động. Nhưng rồi anh bỏ qua cảm giác kỳ lạ đó, dù tim vẫn còn đập thình thịch vì khoảnh khắc vừa rồi.
Ở một góc khác, Thường Minh Thâm đỏ bừng cả tai, mũi thậm chí còn chảy máu. Anh ta vội vàng che lại, không nói lời nào chạy về phòng. Có lẽ đêm nay lại mất ngủ rồi.
Anh ta cũng không muốn thế, nhưng từ lần chạm mặt trên bờ biển, Hạ Nhuyễn như đã cắm một nhát vào tim anh ta. Gần đây có lúc đỡ hơn, nhưng giờ lại bất ngờ gặp cô.
Thường Minh Thâm hoảng hốt bỏ đi.
Hạ Nhuyễn bị vạch khăn tắm, xấu hổ đến mức chỉ muốn trốn khỏi chỗ đó. Nhưng cô lại không hiểu vì sao đến giờ Lỗ Tây Tây vẫn chưa quay lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play