Khi đang nói chuyện, cô cũng đã lấy lại được sức. Không nghỉ thêm nữa, cô liền gắng gượng tiếp tục leo núi. So với lúc mới bắt đầu, lúc này Bùi Cẩn đi sát bên cạnh cô, không vượt lên trước cũng không tụt lại phía sau, hơi thở vẫn vững vàng, đều đặn.
Leo được đến lưng chừng núi, Hạ Nhuyễn thực sự kiệt sức. Tay chân cô bắt đầu run rẩy, thể lực đúng là yếu hơn cô tưởng rất nhiều.
“Không được, thật sự không được nữa rồi.” Lúc nãy dưới chân núi còn mạnh miệng hùng hồn bao nhiêu, giờ tất cả đều bị cô vứt ra sau đầu. Cô mệt muốn chết, chẳng thèm quan tâm mất mặt hay không nữa.
Cô ngồi phịch xuống ghế đá ven đường, không buồn động đậy, thở dốc từng hơi. Làn da trắng mịn như ngọc của cô đã đỏ bừng vì vận động, ánh mắt long lanh ướt nước như hơi thất thần.
Bùi Cẩn nhíu mày, môi mím chặt, nhưng rồi lại buông ra. Anh chăm chú nhìn cô người con gái đang mệt lả đến mức gần như nằm bẹp tại chỗ.
Hạ Nhuyễn cảm thấy bản thân vẫn còn có thể cố gắng thêm một chút, nhưng rõ ràng, một nửa số người leo núi cùng thời điểm với họ đã bỏ cuộc quay về. Ngọn núi này quá cao, đường lên vừa dốc vừa dài, không phải ai cũng chịu được.
Cô cố hít sâu một hơi không khí trong lành nơi núi rừng. Đột nhiên cảm thấy giữa trán có ai đó chạm vào – mát lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play