Thân ảnh luôn phủ lấy cô cuối cùng cũng rời khỏi, tuy rằng không còn kề sát sau lưng cô như trước nữa, nhưng khoảng cách giữa hai người vẫn không xa, hương lạnh nhàn nhạt thuộc về hắn dường như vẫn còn quanh quẩn bên người cô, không tan đi.
Khi hắn lui ra khỏi phía sau cô, cảm giác áp lực mạnh mẽ cũng tan biến theo, chỉ còn sót lại mùi hương dễ chịu nhẹ nhàng vương vấn.
“Ba ván.” Bùi Cẩn mím môi, thản nhiên nói ra hai chữ.
Hạ Nhuyễn gật đầu tỏ ý đã biết. Với trình độ gà mờ của cô, bị đánh cho te tua là điều đương nhiên.
Không biết từ lúc nào, Mặc Thiên Thần và Hà Vân Châu đã đến gần, im lặng đứng một bên quan sát hai người thi đấu.
Tống Vi vẫn nhẫn nhịn cơn giận trong lòng, nhưng lại không dám đắc tội với Bùi Cẩn, đành phải tức tối trừng mắt nhìn Hạ Nhuyễn. Nhưng Hạ Nhuyễn thì chẳng thèm để tâm, coi cô ta như không khí, ngay cả ánh mắt cũng không liếc một cái, khiến Tống Vi tức đến nghẹn họng.
Hạ Nhuyễn mặc một chiếc váy đơn sắc nhã nhặn, làn da trắng mịn như phát sáng, mái tóc đen dài buông xõa đến eo, dịu dàng mỹ lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT