Bên cạnh ghế sofa lún xuống, hơi thở lạnh lẽo từ người Bùi Cẩn như thủy triều ập tới, động tác ăn đào của Hạ Nhuyễn khựng lại, hắn ngồi gần cô như vậy làm gì?
“Muốn uống một ly không?” Giọng nói trầm thấp, từ tính vang lên như thể hắn đang cầm rượu trong tay, sâu lắng thuần hậu.
“Tôi không uống được rượu, tôi đi ngủ trước.” Hạ Nhuyễn ăn xong trái đào, tiện tay lấy khăn giấy lau hai cái, rồi đứng dậy định rời đi.
Không biết có phải ảo giác không, giây phút này Bùi Cẩn toát ra cảm giác nguy hiểm, tuy hắn sẽ không có hứng thú gì với mình, nhưng tránh được thì cứ tránh.
Người phía sau không trả lời, Hạ Nhuyễn cũng không quay đầu lại mà lập tức đi lên lầu, mãi đến khi ánh mắt tìm tòi nghiên cứu sau lưng biến mất ở khúc cua lầu hai, cô mới nhẹ nhõm thở ra.
Về đến phòng, Hạ Nhuyễn vẫn không hiểu nổi hành vi của Bùi Cẩn hôm nay. Lẽ nào đúng như cô đoán? Cho rằng cô đang “lạt mềm buộc chặt”, rảnh rỗi đến mức phối hợp chơi đùa?
Cô vò đầu bứt tai. Từ sau đêm say rượu đó, hắn như thay đổi hẳn. Nhưng hôm đó rõ ràng chẳng có gì xảy ra mà!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT