Vẫn là câu nói đó, Thẩm Bá Xuyên không khuyến khích Thẩm Tây Trạch cưới An Ngưng. Tuy nhiên, Thẩm Tây Trạch đã sớm sa vào lưới tình, khăng khăng làm theo ý mình. Ông không muốn đứa con vừa mới nhận về lại ly tâm, khuyên nhủ không được thì đành phải mặc anh.
Món quà gặp mặt mà Thẩm Bá Xuyên chuẩn bị là một tấm thẻ ngân hàng. Theo kinh nghiệm phỏng đoán, bên trong không dưới bảy chữ số, mà đây vẫn là ước tính thấp.
Vốn nghĩ sẽ phải nghe một hồi châm chọc mỉa mai, An Ngưng không ngờ lại dễ dàng "qua ải" như vậy. Cô nhận lấy tấm thẻ: "Cảm ơn Thẩm bá phụ."
Thẩm Tây Trạch khẽ nhíu mày, dường như không hài lòng. Anh ta mặt dày nói: "Nghe nói mẹ có một bộ trang sức ngọc lục bảo để dành cho con dâu, không bằng nhân cơ hội này đưa luôn đi ạ."
Thẩm Bá Xuyên sững sờ, sau khi phản ứng lại thì suýt nữa tức đến đau tim. Thằng nhóc này, đúng là có vợ quên cha, còn chưa kết hôn đã tơ tưởng đồ đạc trong nhà rồi.
Có lẽ nhìn ra Thẩm Bá Xuyên đang nghĩ gì, Thẩm Tây Trạch nói: "Sớm muộn gì cũng cấp, có khác gì nhau đâu ạ."
Nếu không phải An Ngưng có mặt ở đó, Thẩm Bá Xuyên thật sự muốn lấy chổi lông gà đánh người. Ông trầm mặt phân phó quản gia: "Vào thư phòng của tôi lấy ra đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT