Thẩm Tây Trạch thản nhiên nói: “Tôi nhớ hình như ba tôi đã nhận được thiệp mời rồi.”
Vì vậy không cần thiết phải mời cậu ấy riêng nữa.
Giang Vãn Mộng nghe ra ý ngoài lời của cậu ấy, thất vọng chớp chớp mắt. Thẩm Tây Trạch nhìn có vẻ chẳng có chút ý gì với cô bé cả.
“Em… em không chắc anh có đến được không, nên muốn tự mình mời anh.”
Giọng thiếu nữ đang độ xuân thì ngượng ngùng, bất cứ ai cũng có thể nghe ra ý của cô bé. Đáng tiếc Thẩm Tây Trạch không có hứng thú với cô bé.
Thẩm Tây Trạch vừa định từ chối, bỗng nhiên nhớ tới lúc nãy An Ngưng tựa vào lòng cậu ấy, giọng nói buồn bã khi nói muốn mẹ. Đến bên miệng, lời nói bỗng ngoặt một vòng:
“… Được, tôi sẽ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT