Phương Quỳnh lúc này xem ra không nhìn thấy hy vọng hoàn thành nhiệm vụ, An Ngưng chỉ có thể đặt hy vọng vào nữ chính.
Về đến nhà, Giang Vãn Mộng mất hồn mất vía. Cô bé nằm trên giường, cánh tay gập lại che mắt, chỉ cần nhớ lại lời người phụ nữ kia nói, cô bé liền cảm thấy tủi thân, nước mắt vô thức chảy xuống. Rõ ràng những lời khó nghe hơn cô bé đều đã nghe qua, tại sao lại buồn đến vậy.
Cứ khóc mãi, cô bé bất tri bất giác đã ngủ thiếp đi. Mãi đến khi chân trời lóe lên ráng chiều đỏ rực, cô bé mới từ từ tỉnh lại, nước mắt trên mặt đã khô. Đôi mắt mở ra, Giang Vãn Mộng hoảng hốt một thoáng. Cô bé vừa mới mơ một giấc mơ, mơ thấy người mẹ đã khuất, và cả… cả An Ngưng…
Giang Vãn Mộng hồi cấp hai học tại một trường công lập khá tốt. Vốn dĩ với hộ khẩu của cô bé, không thể vào được trường đó, là do mẹ Giang đã nhờ quan hệ mới giúp cô bé thi vào.
Cách trường học không xa, là một trường tư thục quý tộc khác, nghe nói học phí một năm đã mấy chục vạn, học sinh hai bên từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông. Ba năm cấp hai đó, mẹ Giang ngày nào cũng đón cô bé tan học. Đó là khoảng thời gian duy nhất Giang Vãn Mộng có thể cảm nhận được tình mẹ.
Chỉ là rất nhiều lần, người mẹ đều sẽ thất thần nhìn về phía trường tư thục quý tộc đối diện. Rõ ràng Giang Vãn Mộng đã ra khỏi cổng trường, đi đến bên cạnh bà, bà cũng như không nhìn thấy, chỉ thần sắc ngây dại nhìn về phía bên kia.
Bỗng nhiên, Giang Vãn Mộng nhìn thấy một người quen thuộc. An Ngưng thuở nhỏ khuôn mặt ngây thơ non nớt, nhưng ngũ quan tinh xảo, mặc đồng phục của trường tư thục quý tộc. Chiếc váy dài lắc nhẹ theo từng bước đi, eo thon chân dài, thân hình cao ráo, đã sớm lộ rõ phong thái của ngày sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT