Thấy Lục Cảnh Niên không ngăn cản, An Ngưng lặng lẽ dùng sức, cuối cùng đã xóa đi một chút khoảng cách cuối cùng. Miệng thì nói lạnh, nhưng khi dán vào người Lục Cảnh Niên, cô lại giống như một chiếc lò sưởi nhỏ, hơi nóng truyền sang, khiến cả chiếc xe như được sưởi ấm.
“Anh ơi, người anh ấm thật đấy.”
Lục Cảnh Niên cảm thấy cô đang nói ngược, người ấm phải là cô mới đúng. Nếu không, tại sao anh lại đột nhiên cảm thấy nóng nực? Nút áo sơ mi thường được cài đến tận cùng bỗng nhiên trở nên chật chội một cách khó hiểu. Lục Cảnh Niên theo bản năng đưa tay lên định nới lỏng một chút, nhưng giữa chừng lại nghĩ đến An Ngưng vẫn còn ở đây, anh đành hạ tay xuống. Ai ngờ, tay vừa hạ xuống, lại bị cô quấn lấy.
Lục Cảnh Niên suýt nữa bật cười, không biết nên nói gì về cô, quả thật không bỏ qua bất cứ cơ hội nào.
An Ngưng nắm lấy tay Lục Cảnh Niên, ban đầu chỉ là thử dò xét, thấy anh không phản kháng, cô liền trực tiếp luồn ngón tay vào, mười ngón tay đan xen vào nhau.
“Anh ơi, tay anh đẹp thật đấy. Giá mà mỗi ngày đều được nắm tay anh thì tốt quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play