An Ngưng khựng lại một nhịp, rồi cười nói: “Anh nói thế, chứ ai mà chẳng thiếu tiền ạ? Em học xong không tìm được việc, tiền tiết kiệm thì sắp cạn, nếu không nghĩ cách kiếm tiền thì lấy gì mà ăn đây.”
Những lời này của cô vừa là để than vãn, nhưng cũng là sự thật. Chuyên ngành cô học rất khó xin việc. Dù có tìm được thì lương cũng chỉ vài ba triệu, An Ngưng đã quen sống đủ đầy nên không thể chịu nổi mức lương thấp như vậy. Thế là cô quay lại nghề cũ, bắt đầu livestream. Ai ngờ, cạnh tranh bây giờ quá lớn, nghề livestream cũng không còn dễ kiếm tiền như trước. Giá như biết trước, ngày ấy cô đã không xóa tài khoản.
Hồi trước khi vào đại học, An Ngưng cũng từng livestream. Khoảng thời gian đó, cô đang đau đầu vì tiền học phí. Nghe nói livestream có thể kiếm tiền, cô liền thử vận may. Bắt chước các streamer khác, cô giật một cái tít thật sốc: “Ai trả học phí cho tôi, tôi sẽ làm bạn gái của người đó.” Cô nghĩ, kiếm được chút nào hay chút đó. Ai ngờ, thật sự có một người tin tưởng. Anh ta không chỉ tặng quà tấp nập mà còn nhắn tin riêng cho cô, khuyên cô còn trẻ nên suy nghĩ kỹ, đừng vì một chút tiền mà lầm đường lạc lối.
Chỉ một buổi livestream đó, An Ngưng đã kiếm đủ tiền học phí cho hai năm sau. Vài buổi livestream tiếp theo, người đó có lúc đến, có lúc không, nhưng lần nào xuất hiện cũng đều tặng quà, số lượng ngày càng nhiều. Nhiều đến mức An Ngưng cảm thấy tiền bạc chẳng còn ý nghĩa, chỉ là một dãy số vô tri. Trong một khoảnh khắc hưng phấn, An Ngưng đã gọi anh ta là “chồng yêu” ngay trong buổi livestream. Cô cảm nhận được rõ ràng rằng sau câu nói đó, anh chàng đại gia bảng một càng tặng quà nhiệt tình hơn.
Từ đó trở đi, mỗi lần livestream, cô đều không ngừng gọi “chồng ơi”, “anh ơi”, những lời ngọt ngào tuôn ra không tiếc lời. Cùng lúc đó, tin nhắn khuyên bảo trong hậu trường cũng chất đống mỗi ngày, khuyên cô là con gái, còn nhỏ tuổi, đừng vì chút lợi lộc nhỏ nhoi mà tùy tiện gọi người khác là chồng. An Ngưng thấy lạ. Các đại gia bảng một khác đều thích được gọi như vậy, sao người này lại kỳ quái đến thế? Bảo thủ hơn cả mấy ông cụ ở làng.
An Ngưng không khỏi đoán già đoán non, chẳng lẽ người này là một ông già giàu có, phong kiến, sáu bảy chục tuổi hay sao? Vì tiền, cô vẫn nghiêm túc trả lời: [Nhưng em đã nói rồi, ai giúp em đóng học phí thì em sẽ làm bạn gái người đó. Chồng ơi, anh không thích sao?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play