Tiểu Thanh sờ đầu cô bé, tiếp tục nhìn vào trong nhà, cô ấy nhìn thấy trên bàn trà của Sở Thanh Đồ có một cái sa bàn, trên đó có tòa nhà bệnh viện mới, đối diện là Linh Đan Đường, nhưng Linh Đan Đường trong này lại khác xa so với thực tế, đó là một dãy nhà cổ kính, kéo dài đến ngôi nhà cổ, Tiểu Thanh không hiểu nên hỏi Sở Thanh Đồ: “Cha ơi, đây là gì vậy ạ, con thấy nó trông giống với Linh Đan Đường quá?”
Sở Thanh Đồ mỉm cười giải thích: “Bà ngoại của Thanh Thanh đảm nhận dự án xây dựng và cải tạo tổng thể ngõ Nam Chi của chính phủ, khu đất ấy cũng phải quy hoạch, sau giờ làm việc ba cũng rảnh rỗi nên đúng lúc có thể giúp bà ấy vẽ.”
Sở Thanh Đồ là một người nếu càng tìm hiểu sẽ phát hiện ông ấy tài năng như thế nào.
Ông ấy không chỉ có nhiều kiến thức về hóa học mà còn thông thạo về cơ thể con người, dược lý, bao nhiêu đó đã rất tài rồi, nhưng khả năng thực hành của ông ấy cũng mạnh không kém, nuôi tằm chỉ là môn khoa học của trẻ con, chỉ cần ông ấy có dụng cụ là có thể làm đồ chơi, vật dụng trong gia đình và cả mô hình kiến trúc, vì thế hầu hết đồ chơi của Sở Sở đều do ông ấy làm ra, đó là món đồ chơi độc nhất vô nhị trên thế giới.
Tiểu Thanh vừa nghe thế thì thấy không ổn chỗ nào đó, cô ấy nói: “Bà ngoại cũng đã hơn tám mươi tuổi rồi, bà ấy nhận công trình như thế thì liệu có làm được không ạ?”
Lúc này Thẩm Khánh Nghi bưng trà và trái cây từ trong bếp ra, bà ấy cười nói: “Đúng lúc chính phủ phải quy hoạch, mà bà ngoại con thì không muốn vì sửa chữa mà phải phá hoại tầng hầm Linh Đan Đường, tiếp theo là về công việc, đúng lúc dì Khánh Hà của tụi con chuyển công tác không làm nữa, dì tụi con sẽ phụ trách nó.”
Tiểu Thanh hiểu ra: “Coi như dì Khánh Hà gây dựng sự nghiệp lại một lần nữa, sau này bắt đầu làm công trình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT