“Ta khinh, thứ gì đâu không!”
Ước chừng Hoa Hồng đã chạy qua mười tám ngọn núi để trốn Cửu Vĩ Hồ, đội tuyết mò về Hạo Nguyệt điện, suýt chút nữa té sấp mặt trước cửa đại điện, vừa cúi đầu đã thấy con lừa ngu ngốc bị đông cứng thành băng nằm bất động dưới thềm đá, bông tuyết như bom dội xuống, xuyên qua lớp băng, mỗi một mảnh đều nện chính xác lên đỉnh đầu Mộc Lư, chấn động đến mức mắt nó xẹt sao.
Hoa hồng đi vòng quanh lừa gỗ đóng băng hai bước, sờ sờ cằm: “Ai làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy chứ?”
“Còn ai vào đây.” Trên thềm đá, Long Nhất Trư ngáp, bĩu môi về hướng nội điện.
“Nha nha, con lừa kia, trộm linh lực bị phát hiện à.” Hoa hồng huýt sáo, vui sướng khi người gặp họa.
Long Nhị Lư bị đập đến đầu óc choáng váng não phình to trừng mắt, khiếp sợ nhìn Hoa Hồng.
“Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi thật sự cho rằng chút tiểu xảo của ngươi có thể lừa được điện chủ à.” Hoa hồng nhún vai: “Trong điện ít người, điện chủ nhàm chán, mỗi ngày xem ngươi làm trò quỷ, nếu không đã sớm đem ngươi ra luyện rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT