Khoảnh khắc Kim Đan nằm trên tay Bạch Thước, phút chốc ánh ban mai rọi xuống, tia nắng mặt trời rơi lên núi, chim tước bay giữa không trung, núi Vô Danh tĩnh mịch khôi phục sức sống.
Mọi người nhìn ba ngôi mộ Vô Danh kia, nhất thời nhìn nhau không nói gì.
Bỗng nhiên một bàn tay vươn ra, cầm lấy Kim Đan trong tay Bạch Thước, thiếu niên tiến lên chặn lại, nhìn chằm chằm Nam Vãn: “Ngươi muốn làm gì?”
Nam Vãn bị Phạn Việt nhìn chằm chằm, đáy lòng kinh sợ, cau mày hừ nhẹ: “Chẳng lẽ các ngươi đã quên mục đích chúng ta tới Dị thành rồi, thần trí của tà đan này đã biến mất, không còn ai biết tung tích của tâm ngô đồng nữa. Chỉ là bổn quân muốn xem một chút coi tà đan này có manh mối của tâm ngô đồng hay không thôi.”
Mọi người đã thổn thức cả đêm, chỉ có mình Nam Vãn còn nhớ chính sự, thật đúng là một nhân tài.
Bạch Thước vuốt ve Kim Đan trong tay, nhướng mày: “Kim Diệu tiên tọa đem tâm ngô đồng giấu ở khu mộ Vô Danh, chỉ e ngụ ý chân chính là vì muốn những người tới đây độ hóa Kim Đan tràn ngập oán khí do Dung Tiên tiền bối để lại. Theo lý mà nói, oán khí Kim Đan đã tan, tâm ngô đồng nên xuất hiện mới phải……?”
Bạch Thước vừa dứt lời, một tia nắng mặt trời dừng trên viên Kim Đan trong lòng bàn tay nàng, ánh sáng vàng kim phát ra từ Kim Đan, phóng thẳng ra sau khu mộ Vô Danh, cách đó gần mười mét, sương mù tản ra, nơi ánh sáng chiếu đến chợt hiện ra một ngôi thạch mộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT