Nhìn thấy pháp thuật trước mắt, lão nhân khinh bỉ liếc Diệp Phục Thiên một cái, nói:
"Mới học có một ngày, mà phóng thích pháp thuật đã tốn thời gian lâu như vậy rồi? Trong lúc chiến đấu, ai rảnh mà chờ ngươi? Nếu như gặp phải đối thủ có thực lực tương đương, e rằng pháp thuật của đối phương còn chưa kịp xuất hiện thì ngươi đã mất mạng rồi."
"À..."
Diệp Phục Thiên chớp chớp mắt. Kịch bản không phải như vậy a, lẽ ra lão sư phải khiếp sợ, phải bội phục thiên phú của hắn mới đúng chứ?
Nhưng mà... hình như lão sư nói cũng có lý.
"Sao ta lại có một tên đồ đệ vô dụng như ngươi chứ?"
Lão nhân buồn bực thở dài, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play