"Đế vương, thánh hiền đều là người, ai có thể phân định rõ ràng những đạo lý này? Rất nhiều lúc, người đứng ở góc độ khác nhau, sẽ có cách nhìn nhận khác nhau đối với cùng một vấn đề. Cho nên ta hy vọng các con, đừng đi vào bất kỳ một thái cực nào. Chỉ có người có lòng dạ rộng lớn, mới có thể nhìn thấu hồng trần. Ta không có cách nào dạy dỗ tất cả mọi người trên thế gian này, cho nên ta mới lựa chọn các con. Tương lai, mỗi người các con đều có thể ảnh hưởng đến rất nhiều người. Ví dụ như đại sư huynh của các con, sáng lập Đao Thánh sơn, chính là một loại truyền thừa. Người có thiên phú xuất chúng, đồng thời nỗ lực hơn người khác, tự nhiên xứng đáng có được nhiều hơn. Nhưng những người có thiên phú bình thường, cũng nên có được sự đối xử công bằng. Ít nhất, không ai có thể tước đoạt quyền lợi thay đổi vận mệnh của bọn họ."
Lão nhân chậm rãi nói:
"Năm đó, Thần Châu đại loạn, kẻ yếu giống như con kiến hôi. Hai vị đế vương thống nhất thiên hạ, hạ lệnh truyền bá võ đạo, xây dựng Võ phủ học cung, chính là vì muốn cho người trong thiên hạ có được cơ hội công bằng. Mọi người đều có cơ hội cố gắng thay đổi vận mệnh của bản thân."
Diệp Phục Thiên nghe mà mơ hồ, đạo lý quá mức cao thâm.
Lão nhân cười nói:
"Nói xa rồi. Sau này, khi các con rời khỏi Đông Hoang, sẽ hiểu rõ hơn. Lão Tam, Lão Tứ, Lão Ngũ, các con nói một chút về cảnh giới hiện tại của mình đi, để ta xem thử lúc ta không có ở đây, các con có lười biếng hay không."
"Lão sư, đệ tử ngu dốt, cách đây không lâu mới bước vào nhất đẳng Vương Hầu cảnh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play