Ở độ xuân đẹp nhất, thích không nên thích người, đây là đoạn tình cảnh nhất định không có kết cục, nàng cũng không biết vì sao hôm nay lại nói ra bốn chữ này, có lẽ là bởi vì thấy được sát ý của hắn, hoặc có lẽ là bởi vì nàng biết đây có thể là cơ hội duy nhất để nàng nói ra mấy chữ này.
Diệp Phục Thiên nhìn Sở Yêu Yêu. Tuy không ưa gì cô nàng trước mặt, nhưng hắn phải thừa nhận vẻ đẹp của nàng. Dù sao nàng cũng là một trong Tam Đại Mỹ Nhân Đông Hoang Cảnh. Bông tuyết rơi trên gương mặt nàng, vẻ mặt động lòng người kia, đủ khiến cho bất kỳ ai cũng phải động lòng thương xót.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn không có chút hảo cảm nào với Hoa Thanh Thanh. Một là bởi vì hai người vốn không quen biết. Hai là vì nàng ta từng đối xử không tốt với Giải Ngữ. Huống chi, nàng ta còn là bạn gái của Tần Ly.
Nắm chặt ngũ hành côn trong tay, hắn cảm giác mỏi mệt ùa về, hắn biết, thiêu đốt tiềm lực sắp hao hết, nếu hắn không giết Sở Yêu Yêu thì sẽ không có cơ hội nữa.
Trường côn trong tay Diệp Phục Thiên chậm rãi giơ lên. Nhìn thấy động tác này của hắn, đôi mắt xinh đẹp của Sở Yêu Yêu hiện lên một tia đau lòng. Nàng cười thê thảm, nhìn Diệp Phục Thiên, sau đó nhắm hai mắt lại.
Thật sự, rất hèn hạ!
Diệp Phục Thiên giơ cao trường côn trong tay lên. Nhưng mà, hắn lại nhìn thấy ánh mắt chất chứa biết bao nhiêu đau lòng kia. Hắn do dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play