"Tần vương tử và Diệp Phục Thiên bọn họ hình như đang ở cùng một vị trí."
Có người lên tiếng nói. Những thân ảnh kia từ xa nhìn lại vô cùng nhỏ bé. Bọn họ đã đi được một nửa chặng đường rồi. Không biết bọn họ có cơ hội leo lên tới đỉnh núi hay không?
Diệp Phục Thiên bọn họ nào biết mình đang ở vị trí nào. Lúc này, cơ thể bọn họ đã đạt tới cực hạn của sự mệt mỏi. Nhưng mà, lúc này con đường phía trước dường như bằng phẳng hơn rất nhiều, dễ đi hơn.
Trong màn sương mù mịt, xuất hiện một biển hoa rực rỡ, xinh đẹp vô cùng.
"Chẳng lẽ đã sắp tới đỉnh rồi sao?"
Diệp Phục Thiên nhìn biển hoa phía trước, lẩm bẩm nói. Hắn quay sang nhìn những người bên cạnh, lại phát hiện ra, bọn họ căn bản không hề nhìn thấy biển hoa kia.
"Dư Sinh. Vô Trần."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play