Lạc Quân Lâm cảm nhận rõ ràng ánh mắt lạnh lẽo của vị sư tôn đang nhìn mình, trong lòng dâng lên một cỗ hàn ý.
"Sư tôn, con đã khuyên Tích Nhu rồi." Lạc Quân Lâm siết chặt hai tay, đau đớn nói.
"Vậy sao?" Diệp Phục Thiên cười lạnh.
"Lúc trước, vì sao Hà Tích Nhu lại đứng ra chịu tội thay ngươi, mà không phải là ngươi tự mình đứng ra? Tất cả những gì nàng ấy làm đều là vì ngươi, chẳng lẽ ngươi không hiểu rõ điều đó? Ngươi mới là người nên chịu tội, ngươi có hiểu không? Chỉ cần ngươi chịu chết, lửa giận của ta, lửa giận của Thảo Đường đều sẽ tan biến. Còn Hà Tích Nhu, sống chết lúc này còn ý nghĩa gì nữa?"
"Câm miệng!" Lạc Quân Lâm gầm lên giận dữ, vẻ mặt trở nên dữ tợn. "Ngươi giết Tích Nhu, lại muốn đổ hết tội lỗi lên đầu ta!"
"Thẹn quá hóa giận sao?" Diệp Phục Thiên cười nhạo. "Thị phi đúng sai, tự trong lòng mỗi người đều rõ. Lạc Quân Lâm, ta vẫn luôn cho rằng ân oán giữa chúng ta, ân oán giữa Nam Đấu quốc đều nên do chính chúng ta giải quyết. Nhưng ngươi lại hết lần này tới lần khác khiêu khích ta, chạm vào giới hạn của ta. Đã như vậy, ta cũng sẽ không chơi với ngươi nữa."
Mượn thế lực của Huyền Vương Điện, mượn tay Hà Tích Nhu để giết hắn, đủ loại thủ đoạn hèn hèn, thậm chí còn bày ra trận pháp ám sát, uy hiếp tính mạng của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play