Diệp Phục Thiên sau khi gặp Hoa Giải Ngữ, lại đi rất nhiều nơi khác, xem xét tình hình tu luyện của mọi người, chỉ điểm cho bọn họ một chút, sau đó mới rời đi, tập trung vào việc tu luyện của bản thân.
Diệp Phục Thiên chuyên tâm tu hành. Bên ngoài có yêu thú do hắn khống chế, nếu có đại sự gì xảy ra, hắn cũng sẽ biết được.
Ba tháng sau khi hắn dẫn quân đoàn càn quét khắp nơi, cuộc chiến Lục Giới dần dần lắng xuống, không còn cuồng bạo như trước. Tuy rằng Lục Giới vẫn chìm trong biển lửa chiến tranh, nhưng so với trước kia đã yên bình hơn rất nhiều. Cường giả Tam Giới xâm lấn cũng không còn dám tùy ý tàn sát bừa bãi nữa.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mấy chục năm tháng trôi qua như thoắt cái. Đương nhiên, đây là thời gian trong thế giới của Diệp Phục Thiên.
Vào một ngày nọ, trong tiểu thế giới, Diệp Phục Thiên khoanh chân ngồi trên đỉnh một ngọn Thần Sơn. Toàn thân hắn tỏa ra hào quang rực rỡ, luân chuyển không ngừng. Mỗi một hơi thở của hắn phảng phất như sinh ra vô hạn sinh cơ. Hơi thở nóng rực khiến mặt trời cũng phải kiêng dè, hơi thở lạnh lẽo khiến hàn ý bao trùm cả thế giới. Nhất cử nhất động, thậm chí là một hơi thở, một nhịp tim của hắn cũng đủ để ảnh hưởng đến cả vũ trụ này.
Nhịp tim của hắn như biến thành nhịp đập của vũ trụ. Tâm cảnh của hắn vững vàng như vũ trụ vận hành. Khi hắn tức giận, cả vũ trụ như muốn long trời lở đất.
Diệp Phục Thiên vẫn tĩnh tâm cảm ngộ trạng thái này, đắm chìm vào trong đó, phảng phất như đang hòa làm một, cùng hô hấp với vũ trụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT