"Đã khiêu chiến thì phải chịu. Đánh không lại lại muốn ùa lên đánh hội đồng sao?"
Mọi người xung quanh đều im lặng. Dư Sinh tự nhận mình chỉ là người chặt củi của Thảo Đường. Thiên tài của Đông Hoa Tông, ngay cả chặt củi cũng không bằng hắn. Hơn nữa, phương thức công kích của Dư Sinh lúc trước, quả thật không có bất kỳ cấu trúc nào, giống y như đang chặt củi. Như thể Dư Sinh thật sự chỉ là một người chặt củi của Thảo Đường mà thôi.
Bên kia chiến trường, Cố Minh vẫn đang điên cuồng chống cự tiếng đàn của Diệp Phục Thiên. Nhưng tinh thần của hắn đã hoàn toàn sụp đổ. Hắn r*n rỉ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Hắn muốn nhận thua, nhưng ý chí của hắn đã bị tiếng đàn kia nghiền ép, khiến hắn phải quỳ xuống thần phục. Hắn không thể nào nói ra hai chữ "nhận thua".
"Bịch!"
Tuy rằng âm thanh không lớn, nhưng lại khiến cho lòng người run lên.
Hôm nay, Đông Hoa Tông có thể nói là mất hết thể diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play