Với thực lực và địa vị của Lục Dục Thiên Tôn, việc hỏi Diệp Phục Thiên là một chuyện rất mất mặt. Diệp Phục Thiên đã chủ động giao ra thần thể, để cho hắn cảm ngộ, vậy mà hắn vẫn không tìm hiểu được gì, còn phải hạ mình đến hỏi Diệp Phục Thiên. Có thể tưởng tượng được tâm trạng của Lục Dục Thiên Tôn lúc này. Nếu như lúc trước hắn hỏi sớm một chút thì tốt rồi.
Nhưng nhiều ngày trôi qua, hắn vẫn không thu hoạch được gì. Hiện tại bên ngoài lại có nhiều lời đồn đại, hắn chỉ có thể gọi Diệp Phục Thiên ra hỏi. Trước khi hỏi, hắn còn không quên khen ngợi Diệp Phục Thiên một phen, để bản thân đỡ mất mặt hơn.
Diệp Phục Thiên lộ ra vẻ trầm tư, đáp:
"Bẩm Thiên Tôn, năm đó khi ở Thượng Thanh Vực, ta nhìn thấy thần thể, không ai có thể câu thông với nó. Chỉ cần liếc mắt một cái là đã bị thương nặng, đồng tử rỉ máu, ta cũng vậy. Sau đó, dựa vào cảm ngộ, ta đã cộng minh với ký tự bên trong thần thể, từ đó thúc giục những ký tự đó dung hợp với thần hồn và thân thể, khống chế nó. Nhưng nói cụ thể là làm như thế nào thì rất khó để diễn tả rõ ràng."
Lục Dục Thiên Tôn khẽ gật đầu. Hắn cũng đã tiến vào thế giới ký tự đó, nhưng đó là một vùng đất chết chóc. Một khi tiến vào bên trong, sẽ lập tức bị công kích. Hắn muốn khống chế thân thể của Thần Giáp Đại Đế, lập tức bị cắn trả bởi một luồng lực lượng cường đại.
"Có cách nào để nhanh chóng khống chế nó không?"
Lục Dục Thiên Tôn thấp giọng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play