Những người khác của Thiên Dụ thư viện cũng thức thời lui ra, giữ một khoảng cách nhất định với ba người Diệp Phục Thiên. Phương Cái thậm chí còn bố trí một kết giới không gian, để cho Diệp Phục Thiên có thể yên tâm nói chuyện mà không sợ bị người khác nghe lén. Quả nhiên là cẩn thận chu đáo.
Trên mảnh phế tích, Diệp Phục Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt, cười khổ: "Không ngờ khi các ngươi trở về, Thiên Dụ thư viện lại trở thành như vậy."
Nói xong, hắn quay sang nhìn Hoa Giải Ngữ, tay vẫn nắm chặt lấy tay nàng, trong mắt tràn đầy ý cười. Hai người nhìn nhau, mọi lời muốn nói đều ẩn chứa trong ánh mắt, có thể cảm nhận được tâm ý của đối phương.
Từ trước đến nay, ý niệm của bọn họ luôn tương thông, rất nhiều lời không cần nói ra cũng hiểu.
Diệp Phục Thiên đưa tay vuốt ve mái tóc Hoa Giải Ngữ, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều và dịu dàng.
Hắn mỉm cười, không nói gì nữa, quay sang nhìn Dư Sinh: "Dư Sinh, ở Ma giới thế nào?"
"Sau khi đến Ma giới, ta vẫn luôn tu hành." Dư Sinh đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play